Cherreads

Chapter 43 - [ Chương 42] [Khởi nguồn Huyết Mạch – Bí Vực Huyết Điện]

1. 🌒 Khởi đầu từ một bức cổ đồ huyết văn

Một buổi tối, khi Vân Thiên Hà và Tô Thanh Tuyết đang xem lại một số di thư tại Tàng Thư Các, thì tình cờ một trang sách mục nát rơi ra từ bản ghi chép "Các Biến Dị Huyết Mạch Kỷ Nguyên Hỗn Loạn".

Trên trang giấy phủ bụi thời gian ấy là một đoạn huyết văn cổ ngữ, chỉ có người sở hữu huyết mạch Huyết Thần mới có thể nhìn rõ.

Tô Thanh Tuyết chạm tay vào và bỗng chốc hình ảnh một tòa Huyết Điện khổng lồ, bị vùi lấp giữa biển máu và tro tàn hiện lên trong đầu nàng.

> "Ta… đã từng thấy nơi này… trong mộng?"

---

2. 📜 Ký hiệu cổ dẫn tới vị trí phong ấn

Nhờ hệ thống của Vân Thiên Hà quét ký hiệu, một tọa độ thô sơ được phác thảo:

> Địa vực: Bắc Vực – Bạch Huyết Cốc, một nơi từng là chiến trường cuối cùng giữa các Đại Tông chống lại Huyết Ẩn Thần Môn trước kia.

Theo truyền thuyết, đây là nơi cuối cùng Huyết Điện Thượng Cổ bị phong ấn. Những đệ tử có huyết mạch liên quan từng bị hút máu huyết mạch đến chết nếu tiến vào mà không có bảo vật trấn áp.

---

3. ⚠️ Lời cảnh báo từ lão nhân thần bí

Trước khi rời đi, Vân Thiên Hà đến hỏi ý kiến sư phụ – lão ăn mày thần bí. Khi nghe đến Bạch Huyết Cốc và Huyết Điện, ánh mắt của lão trầm xuống, hồi lâu mới nói:

> "Ngươi muốn tìm gốc gác huyết mạch của nha đầu kia? Được thôi… Nhưng nhớ kỹ – nơi đó là địa ngục đỏ, từng chôn sống không biết bao nhiêu thiên kiêu."

> "Nếu thật muốn đi… mang theo cái này."

Lão ném ra một mảnh Tử Tinh Huyết Bài, từng là lệnh bài danh dự của Tứ Huyết Chi Thần – hộ pháp cũ của Huyết Ẩn Thần Môn. Chỉ huyết mạch tương thích mới được đi sâu vào tầng trong mà không bị hấp huyết đến chết.

---

4. 🗺️ Lên đường – Hành trình bí ẩn

Hai người âm thầm rời khỏi Thần Viện bằng thân phận giả, vượt qua nhiều địa vực, hướng thẳng về Bạch Huyết Cốc – nơi được đồn rằng chỉ cần máu nhỏ xuống đất là đất đá cũng rỉ máu.

Trên đường đi, họ bị một nhóm người bí ẩn che mặt chặn đường, tất cả đều có một điểm chung: huyết mạch dao động kỳ dị, có lẽ đều là kẻ từng bị cải tạo hoặc có liên hệ với Huyết Ẩn.

Bạch Huyết Cốc không phải là một cốc địa đơn thuần — từng là bình nguyên màu trắng bạc, nhưng từ sau đại chiến thượng cổ, cả vùng đất này nhuốm máu đến mức đá trắng cũng đỏ ngầu, sương mù quanh năm nhuộm màu máu mờ ảo.

Cứ mỗi khi có người bước vào, mặt đất sẽ rỉ máu, từng giọt như máu người thật sự, kèm theo những tiếng rên rỉ, thì thầm của oán linh.

> "Đây là một vùng đất không hoan nghênh người sống..." – Tô Thanh Tuyết thì thào, tay nắm chặt thanh kiếm nhỏ bên hông.

---

👣 Truy đuổi – Những kẻ bám theo

Khi vừa tiến vào chưa được một khắc, từ trong sương huyết phía sau vang lên tiếng bước chân rất nhẹ... nhưng sắc bén như tiếng lưỡi dao lướt qua cổ họng.

> "Không ngờ lại có kẻ dám tự tiện xâm nhập nơi này."

Ba bóng người từ trong sương huyết hiện ra. Trên áo choàng của bọn chúng thêu huyết văn màu đen, một loại văn tự cổ bị cấm, tượng trưng cho Huyết Kỳ Vệ — tàn dư hộ vệ cuối cùng của Huyết Ẩn Thần Môn, chỉ trung thành với chủ nhân Huyết Điện.

Kẻ cầm đầu là một nam tử gầy gò, đôi mắt như hai lưỡi câu rỉ máu, giọng khản đặc:

> "Một kẻ mang huyết mạch chưa thức tỉnh, và một tên tạp tu loài người... Ha, các ngươi muốn chết theo cách nào?"

---

⚔️ Giao chiến bùng nổ

Vân Thiên Hà nhíu mày, linh lực bộc phát, Băng Giác Hàn Long gầm khẽ trong đan điền, nhiệt độ không khí giảm xuống trong nháy mắt.

Tô Thanh Tuyết đứng cạnh, toàn thân phát ra dao động huyết khí mờ mờ như ánh trăng máu, nhưng ánh mắt nàng lại tỉnh táo như băng.

> 💥 Đòn đầu tiên là từ Huyết Kỳ Vệ – "Huyết Trảo Thức" – từng đạo huyết khí hóa thành móng vuốt từ sương máu xé tới.

Vân Thiên Hà hất tay, Tam Muội Chân Hỏa hóa thành hỏa tuyến, chém rách từng đạo huyết trảo, nhưng ngọn lửa dính vào huyết khí thì bị hút ngược như bị nuốt sạch.

> "Cẩn thận, huyết khí nơi này có thể phản phệ linh lực nếu điều phối sai!" – Tô Thanh Tuyết cảnh báo.

Nàng bước ra một bước, vung tay kết ấn, huyết khí quanh nàng tụ lại:

> "Huyết Ảnh Liên Trảm!"

Từng mảnh huyết ảnh từ trong bóng tối cắt chéo, cắt ngang thân thể tên Huyết Kỳ Vệ thứ hai, khiến hắn gào rú rồi bốc cháy lên từ bên trong.

---

⚔️ Kết liễu – Dấu hiệu của Huyết Điện

Tên thủ lĩnh thấy hai người không đơn giản liền cắn nát huyết phù trong miệng, muốn liều chết.

> Nhưng ngay lúc ấy, Thổ Tức Chi Phiên trên người Vân Thiên Hà khẽ dao động, áp lực cổ xưa khiến mọi huyết văn trên cơ thể hắn bốc cháy, tan biến.

Tên thủ lĩnh chỉ kịp hét lên:

> "Ngươi… ngươi là người… được Thổ Tức chọn!?"

Rồi tan thành tro bụi.

Cả không gian rung lên một hồi… sâu trong huyết cốc, một âm thanh trầm thấp vọng ra như tiếng rên của linh hồn ngàn năm:

> "Huyết Đạo… mở rồi sao?"

Ngay khi thi thể Huyết Kỳ Vệ vừa hóa thành tro bụi, một tiếng bước chân lặng lẽ vang lên phía sâu trong màn sương máu, kéo theo một luồng huyết khí quỷ dị như xé toạc không gian.

> "Giết đồng môn… các ngươi biết tội chưa?"

Ba bóng người bước ra từ huyết vụ, trên người mặc trường bào đỏ sẫm thêu huyết văn cổ đại, đôi mắt nhuộm ánh đỏ ngầu như kẻ khát máu lâu ngày. Người đi đầu cầm theo một chiếc chuông máu nhỏ – Huyết Linh Chung – truyền thuyết rằng từng được rèn bằng xương trắng và máu tươi của vạn sinh linh.

> "Là... đệ tử chân truyền của Huyết Nguyệt Giáo – Tam Huyết Đồng Tu!" – Vân Thiên Hà nhận ra khí tức quỷ dị quen thuộc.

Tô Thanh Tuyết thì cau mày, trong huyết mạch của nàng khẽ rung lên, như bị gọi về từ xa xưa.

🔥 Giao tranh nổ ra

Tên cầm đầu không chần chừ, giơ tay lắc nhẹ Huyết Linh Chung — âm thanh u uẩn vang lên trong đầu, khiến Vân Thiên Hà như nghe thấy vô số tiếng gào thét, rên rỉ của những linh hồn chết oan, tay run lên suýt nữa mất điều khiển linh lực.

Tô Thanh Tuyết lập tức kết ấn:

> "Tĩnh Tâm Huyết Ấn!"

Một tầng huyết khí mỏng bao phủ hai người, ngăn cản phần lớn âm nhiễu tâm trí.

Tên thứ hai trong nhóm tà giáo quát lớn:

> "Kẻ mang huyết mạch Huyết Điện… quay về với chúng ta đi! Ngươi là hy vọng cuối cùng để mở ra Huyết Cốc Thần Đài!"

Tô Thanh Tuyết sắc mặt trầm xuống:

> "Ta không biết các ngươi là ai, cũng không phải người của các ngươi."

Vân Thiên Hà thì lạnh lùng rút kiếm:

> "Vậy thì… các ngươi không cần sống tiếp nữa."

---

🩸 Chiêu thức giao phong

🔺 Đệ tử tà giáo 1 – Luyện Huyết Phược:

Hắn niệm chú, từ lòng đất trồi lên từng xích huyết như rắn máu muốn trói chặt thân thể Vân Thiên Hà.

🔺 Vân Thiên Hà – Tam Muội Hàn Viêm Kiếm:

Từ mũi kiếm phóng ra một tràng lửa lam lạnh, thiêu sạch huyết xà trong nháy mắt – nhưng đôi mắt hắn lộ vẻ lạnh lùng khác thường, đó là sát khí tích lũy từ những trận chiến sinh tử liên tục gần đây.

🔺 Tô Thanh Tuyết – Huyết Ảnh Vũ Diệp:

Nàng lướt tới như bóng huyết hoa, mỗi bước để lại một dấu chân máu mờ ảo. Kiếm pháp của nàng linh hoạt đến kỳ dị – như nhảy múa giữa tử thần – một kiếm đánh bật huyết ấn tên thứ ba, chém sượt qua mắt hắn, máu chảy ròng ròng.

Tên cầm Huyết Linh Chung cảm thấy không ổn, lùi lại, nhưng chưa kịp thì một luồng phong áp quét tới — Thiên Dực Sưu Thú hóa hình lớn, từ xa lao đến, gầm lên như lôi đình. Áp lực yêu khí cổ đại ép cho ba tên tà tu lảo đảo.

> "Không ổn! Đó là Yêu Vương cấp cao! Sao lại có mặt tại đây!?"

"Lùi lại! Mau truyền tin—"

Ầm!

Một cú chém từ Vân Thiên Hà, kết hợp với đòn trảo từ Thiên Dực Sưu Thú, khiến hai tên không kịp bỏ chạy liền bị chém nát thân thể.

Tên cuối cùng đào thoát được, nhưng trên lưng hắn đã găm một phù triện huyết mạch do Tô Thanh Tuyết thi triển — chỉ cần nàng vận chuyển linh lực, hắn sẽ đau đớn không chịu nổi.

Một lời thì thầm vang vọng trong đầu Tô Thanh Tuyết:

> "Ngươi… chính là chiếc chìa khóa cuối cùng. Hãy mở ra huyết điện… mở ra vận mệnh của ngươi."

Huyết Điện dần hiện hình trong sương máu. Một cánh cửa khổng lồ như bằng xương người dựng lên giữa trời.

> Cần phải tế máu người có huyết mạch phù hợp mới có thể mở.

Trong sơn động sâu tận cùng phía Tây Bắc Vọng Huyết Tự, một thân ảnh đầy thương tích lao mình về quỳ rạp trước một chiếc ngai đá đỏ thẫm, ánh sáng lờ mờ từ vô số huyết ngọc chiếu lên khuôn mặt tái nhợt run rẩy của hắn.

> "Thưa... Huyết Tôn đại nhân, kế hoạch dẫn dụ huyết mạch về tế đàn đã… thất bại."

Ầm!

Một luồng khí tức bạo liệt đập xuống như cuồng phong. Người ngồi trên ngai chỉ là một thân ảnh mờ mịt trong bóng tối, xung quanh là vô số xích hồn ma vật bay lượn như ác mộng, chúng gào rít không tiếng, như linh hồn bị nhốt vĩnh viễn.

> "Chỉ ba đệ tử chân truyền mà cũng không xử lý được một tiểu nha đầu chưa hoàn toàn thức tỉnh huyết mạch, lại để mất luôn huyết ấn truyền dẫn?" – Giọng nói trầm khàn như được kéo ra từ vực sâu.

Tên tà giáo run rẩy:

> "Người đó... có một con yêu thú cổ đại hộ vệ. Và... tên nam nhân đi cùng cô ta… có khí tức rất kỳ lạ, như đã từng vượt qua... tử kiếp...!"

Huyết Tôn trầm mặc một chút rồi lạnh giọng:

> "Truy lệnh… Huyết Tâm."

Ngay lập tức, một chiếc lệnh bài máu đen được ném ra giữa không trung, xoay chuyển thành ánh sáng đỏ như máu. Trong khoảnh khắc ấy, mọi nơi có dấu vết của Huyết Nguyệt Giáo trong phạm vi trăm dặm đều cảm nhận được sóng dao động.

> "Truy sát kẻ mang huyết mạch thất truyền. Không để lại ai sống sót."

---

🩸 Khung cảnh chuyển sang – Tại Huyết Điện

Vân Thiên Hà khẽ nhíu mày. Hắn cảm thấy một dao động sát khí cực kỳ âm độc đang lan tỏa về phía họ.

Tô Thanh Tuyết nắm chặt chuôi kiếm, mồ hôi lạnh toát ra:

> "Có người... đang triệu tập khí tức huyết mạch của ta. Một loại… sát lệnh?"

"Không lẽ, là Huyết Tâm Truy Lệnh?"

> "Lệnh bài truy sát tàn độc nhất của Huyết Nguyệt Giáo – đã dùng thì đồng nghĩa với việc người bị truy sẽ bị săn đuổi đến tận cùng."

🩸 Cảnh phe tà giáo hành động

Tại các vùng biên giới phía Bắc, hàng loạt ẩn tu tà giáo bị đánh thức. Một số người đã ẩn nấp mấy chục năm, sống như thường dân, nhưng khi ánh sáng huyết lệnh rọi qua, đôi mắt họ hóa đỏ, thần trí bị chi phối bởi "ý chỉ giáo chủ".

> "Mục tiêu: Một nam – một nữ. Giết hoặc bắt sống. Ưu tiên thu hồi huyết mạch."

> "Tất cả giáo đồ cấp Tam trở lên, tập hợp tại Tam Phong Tụ Huyết, chuẩn bị truy kích."

Bầu trời phía Tây dần biến sắc, gió bắt đầu rít lên tiếng hú như oan hồn gọi về. Lực lượng tà giáo bắt đầu vây ép như lưới trời không lối thoát.

More Chapters