Cherreads

Vô Hạn Tiến Hoá Sủng Thú Chi Vương

Tân_Nguyễn_Văn
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
431
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - [Chương 1 ] -Khởi Nguyên Sủng Thú

🌌 MỞ ĐẦU – THẦN THÚ & HUNG THÚ

---

Từ thời sơ khai khi vũ trụ vừa hình thành, những Tinh Cầu đầu tiên ra đời – cũng là lúc Cửu Đại Thần Thú giáng sinh.

Chúng là hiện thân của lực lượng khởi nguyên, mỗi thần thú mang trong mình quy tắc của một nguyên tố trật tự – cùng nhau cai quản và bảo hộ sự sống khắp càn khôn.

Trong hàng vạn năm, chúng sống chan hòa trên các Tinh Cầu, đặc biệt là trên Lam Tinh – nơi dồi dào sinh khí và linh vận.

Nhưng rồi, một ngày nọ, vết nứt không gian mở ra.

Từ bên kia vũ trụ, thông đạo dị giới đã bị xé toạc, và từ đó xuất hiện Mười Hai Hung Thú – sinh vật tàn bạo sinh ra từ hỗn độn, chỉ biết cắn nuốt sinh cơ của các thế giới.

Cuộc chiến giữa Cửu Thần Thú và Hung Thú kéo dài hàng ngàn năm.

Do bị chia tách, các thần thú không thể hợp lực, lần lượt gục ngã trước uy thế hủy diệt của đối phương.

Trong khoảnh khắc tuyệt vọng nhất, năm Thần Thú đã lựa chọn tự bạo thân thể, phong ấn vĩnh viễn vết nứt thời không, ngăn chặn mười Hung Thú quay về.

Chỉ còn hai Hung Thú trốn thoát, ẩn mình giữa dòng thời gian, chờ thời cơ mở lại thông đạo.

Bốn Thần Thú còn sống sót, dù trọng thương, vẫn giữ lại huyết mạch của các huynh đệ đã ngã xuống, tạo ra thế hệ Thần Thú hậu duệ – tuy không mạnh như tổ tiên, nhưng đủ để gìn giữ trật tự thế giới.

Từ đó, Lam Tinh dần ổn định, sinh linh phát triển – con người và Thần Thú hậu duệ sinh sống cùng nhau.

Họ ký kết mệnh luân, một dạng khế ước huyết mạch tinh thần – gọi là Sủng Thú Khế Ước.

Chỉ khi người có tinh thần lực đủ mạnh mới có thể thức tỉnh vòng mệnh luân đầu tiên, mở ra cánh cổng khế ước giữa chủ nhân và sủng thú.

---

📖 : Khởi Đầu Sinh Mệnh Mới

---

Mười tám năm trước, một tia chớp xuyên qua vũ trụ, xé rách kết giới Lam Tinh.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, một linh hồn từ thế giới khác đã rơi xuống nơi này – trở thành một đứa trẻ sơ sinh mang hình hài loài người.

Đứa trẻ ấy – A Tân, đã sống trọn 18 năm như bao thiếu niên Lam Tinh bình thường khác, nhưng không hề biết thân phận thật sự của mình.

---

Hôm nay là ngày trọng đại nhất cuộc đời hắn.

Toàn bộ học sinh lớp cuối học viện Sủng Thú đều tập trung tại Thức Tỉnh Đài – nơi từng người sẽ thử chạm vào Tế Thạch Mệnh Luân, để xem họ có thể mở vòng mệnh luân hay không.

Tại quảng trường trung tâm của Học viện Sủng Thú Lam Tinh, hàng ngàn học sinh lớp tốt nghiệp xếp thành hàng ngay ngắn. Trên đài cao, hiệu trưởng học viện – một lão giả râu bạc áo bào huyền sắc – đang bước ra giữa ánh nắng sớm.

Lão dừng lại trước tế đàn, ánh mắt quét qua từng gương mặt học trò đang chờ đợi vận mệnh của mình. Rồi giọng nói trầm ổn của ông vang lên, truyền khắp quảng trường thông qua trận pháp khuếch âm:

> "Các em học sinh – hôm nay, trước khi bước vào Thức Tỉnh Nghi Lễ, ta muốn các em ghi nhớ điều này:

Trên Lam Tinh này, huyết mạch của Thần Thú vẫn còn tồn tại."

Hiệu trưởng ngẩng đầu, chậm rãi nâng tay, bốn luồng ánh sáng chiếu rọi từ trên cao, như hiện lên ảo ảnh cổ xưa:

> "Tứ Đại Thần Thú còn tại vị hiện nay gồm:

• Huyền Vũ – thống lĩnh Thủy hệ, hộ thủ phương Bắc, nổi danh phòng ngự tuyệt đối.

• Chu Tước – chủ Hỏa hệ, trấn thủ phương Nam, tốc độ cùng công kích đều cực mạnh.

• Thanh Long – nguyên tố Mộc, hộ Đông phương, lực khống chế linh khí trời đất mạnh nhất.

• Bạch Hổ – chủ Kim hệ, thủ Tây phương, sức mạnh vật lý và ý chí chiến đấu siêu việt."

Giọng nói dứt khoát tiếp tục vang lên, nhưng lần này xen lẫn sự nghiêm nghị:

> "Tuy các vị Thần Thú đã không còn trực tiếp xuất hiện, nhưng huyết mạch của họ vẫn chảy trong thế hệ sủng thú hậu duệ – và cũng là những sinh linh các em có thể ký kết."

Lão giơ tay, giữa không trung hiện lên một bảng sáng như phù văn, chia cấp độ sủng thú theo tư chất – đơn vị đo bằng số sao (*):

---

📜 Bảng phân cấp Sủng Thú theo tư chất

Cấp độ Số ★

Ghi chú :

Thần Thú 12 ★ Huyết mạch khởi nguyên, hiếm cực kỳ

Thú Đế 9 ★ Bán Thần cấp, thống lĩnh một vùng

Thú Vương 7 ★ Chủng loại hoàng tộc, có năng lực chiến đấu cực mạnh

Linh Thú 5–4 ★ Sủng thú có tư chất vượt trội, có thể tiến hóa cao

Thông thường 3–0 ★ Đa số học sinh sẽ ký kết ở cấp bậc này

---

> "Nhớ lấy:

• Tư chất càng cao, khả năng tiến hóa càng mạnh.

• Nhưng tinh thần lực của bản thân mới là yếu tố then chốt.

Một người sở hữu mệnh luân cấp cao mà không có đủ nghị lực và thiên phú... sủng thú cũng sẽ không bao giờ vươn tới đỉnh cao."

"Hôm nay, mỗi người sẽ thức tỉnh mệnh luân đầu tiên của mình, mở ra cánh cổng ký kết với sủng thú tương ứng.

Dù cho các em chỉ bắt đầu với Linh Thú 1★ hay 2★ – hãy nhớ rằng:

Ý chí con người... có thể làm nên Thần Thú!"

Hiệu trưởng kết thúc, rồi lùi xuống khỏi tế đàn.

Trống thức tỉnh vang lên. Một học sinh đầu tiên tiến lên – buổi lễ chính thức bắt đầu.

Khi tiếng trống thức tỉnh vừa mới vang lên, hiệu trưởng lại đưa tay ra hiệu cho mọi người giữ yên lặng. Ông bước lên một lần nữa, ánh mắt trầm ngâm nhìn về phía hàng ngàn ánh mắt đang rạo rực.

> "Các em học sinh, trước khi bước lên tế đàn, ta cần các em hiểu thêm một điều cực kỳ quan trọng."

Ông giơ tay, lần này trên không trung hiện ra một vòng tròn mệnh luân hư ảo đang xoay chậm, từng vạch sao bên ngoài dần hiện rõ.

> "Mệnh luân, không chỉ là cánh cổng để khế ước với sủng thú – mà còn là nguồn gốc sức mạnh của chính các em.

Giống như sủng thú có tư chất phân theo số ★, thì mệnh luân cũng có cấp độ sao riêng biệt."

Ông chỉ tay về vòng mệnh luân trên không trung, lúc này đã sáng lên các vạch từ 0 đến 10.

---

🌀 Phân cấp Mệnh Luân – Theo số sao

Cấp độ mệnh luân Số ★

Ghi chú :

Mệnh Luân Truyền Thuyết 10 ★ Đỉnh phong, chưa từng có ai hoàn toàn đạt đến

Cao cấp 7–9 ★ Thiên phú cực cao, có thể ký kết nhiều sủng thú cao cấp

Trung cấp 4–6 ★ Phổ biến ở học viên xuất sắc

Thấp cấp 1–3 ★ Phổ thông, có khả năng nâng cấp dần

Vô cấp 0 ★ Mặc định ban đầu – trạng thái nguyên thủy của tất cả mọi người

---

Hiệu trưởng nhìn lướt qua một vòng, giọng trầm xuống:

> "Dù các em xuất thân cao quý hay bình dân, tất cả đều bắt đầu từ mệnh luân 0★.

Trừ một số ít người được gia tộc bồi dưỡng linh dược, có thể miễn cưỡng đạt 1★ ngay từ đầu...

Nhưng muốn vượt qua 1★, 2★... rồi chạm đến giới hạn truyền thuyết là 10★, chỉ có duy nhất một con đường —

Tự thân tu luyện.

Tu luyện ý chí, tinh thần lực, và trải nghiệm chiến đấu – đó là cách duy nhất để làm sáng mệnh luân của các em."

Giọng ông như một hồi chuông vang vọng khắp quảng trường:

> "Sủng thú cường đại cần chủ nhân xứng đáng.

Mệnh luân càng mạnh, thì sợi dây kết nối giữa chủ nhân và sủng thú càng vững chắc.

Và chỉ khi mệnh luân của các em tỏa sáng thật sự…

Thì sủng thú huyết mạch Thần Thú mới có thể cảm ứng và chọn bước vào khế ước với các em."

Ông dừng lại, gật đầu ra hiệu cho quan tế dẫn nghi lễ:

> "Giờ thì...

Bắt đầu nghi thức Thức Tỉnh Mệnh Luân!"

Tiếng trống tế vang vọng giữa quảng trường, từng đợt học sinh theo danh sách được gọi tên, lần lượt bước lên tế đàn để thực hiện nghi thức thức tỉnh mệnh luân.

Giọng của tế quan vang lên đều đặn:

> "Trình Vũ – lên đài!"

Một thiếu niên tóc dựng, gương mặt tràn đầy mong đợi bước lên, tay đặt vào Thạch Luân Trụ. Một luồng sáng lờ mờ hiện lên, mệnh luân sau lưng hắn chỉ lóe nhẹ… rồi tắt.

> "Mệnh luân: 0★."

Trình Vũ cúi đầu, khẽ thở dài, rồi bước xuống không nói gì.

Tên thứ hai, thứ ba, thứ tư...

> "Mệnh luân: 0★."

"Mệnh luân: 0★."

"Mệnh luân: 0★."

Khắp quảng trường, những ánh mắt vừa háo hức giờ chỉ còn lại sự im lặng, xen lẫn thất vọng. Những học sinh kia, mặc dù đã học đủ năm năm rèn luyện, nhưng không có tài nguyên bồi bổ từ nhỏ – đều không tránh khỏi khởi đầu vô sao.

Chỉ thỉnh thoảng...

> "La Tĩnh Nghi – mệnh luân: 1★."

"Triệu Khải Minh – mệnh luân: 1★."

Lập tức, tiếng xôn xao nổi lên từ hàng ghế phía sau:

> "La gia đúng là mạnh thật, nghe nói từ nhỏ đã ngâm linh dịch mỗi ngày."

"Triệu thiếu gia cũng thế, nhà hắn kinh doanh thương hội dược liệu lớn nhất phía nam..."

Nhưng dù đạt 1★, đó cũng chỉ là khởi đầu có lợi hơn đôi chút, bởi để mệnh luân mạnh thật sự, vẫn cần nỗ lực khổ tu suốt đời.

---

Lại thêm vài cái tên được gọi, tế đàn vẫn cứ yên ắng như thế...

Cho đến khi tế quan ngẩng đầu, giọng bình thản đọc lên:

> "A Tân – lên đài."

Giữa hàng ngũ học sinh, một thiếu niên dáng người cao gầy, gương mặt điềm tĩnh không có gì nổi bật, khoác đồng phục học viện đơn giản, chậm rãi bước lên tế đàn.

Không ai chú ý đến hắn.

Không ai biết tên hắn là ai.

Hắn cũng không có gia tộc, không danh vọng, không thế lực.

Một đứa học sinh "bình thường" như bao người khác.

Tên của A Tân vang lên. Không ai trong quảng trường đặc biệt chú ý. Thiếu niên ấy bước lên tế đàn trong im lặng, tay đặt lên Thạch Luân Trụ – ánh sáng lờ mờ lóe lên… rồi vụt tắt.

> "A Tân – mệnh luân: 0★."

Một câu thông báo đơn giản.

Không ai bất ngờ. Không ai bàn tán.

Và chính hắn – cũng chẳng ngạc nhiên.

A Tân thu tay lại, lặng lẽ bước xuống đài, lặng lẽ trở về vị trí, lặng lẽ như chính mười tám năm sống ở thế giới này – chưa từng được ai chú ý.

---

Buổi lễ thức tỉnh kết thúc. Học sinh được chia theo lớp lần lượt trở về giảng đường chính.

Lúc này, thầy giáo chủ nhiệm – một trung niên mặc áo dài nâu gọn gàng, bước vào lớp với hộp gỗ chứa các túi đựng tiền bên trong.

Giọng ông vang lên nghiêm nghị:

> "Theo chính sách phúc lợi của chính phủ, mỗi học sinh đủ mười tám tuổi và đã hoàn thành thức tỉnh mệnh luân – sẽ được nhận 30 Minh Tệ."

Ông lần lượt phát từng túi tiền nhỏ, được gói cẩn thận bằng giấy niêm phong.

> "Số tiền này được dùng để mua sủng thú cơ bản tại các cửa hàng được liên kết với học viện.

Tuy rằng với 30 Minh Tệ, các em chỉ có thể lựa chọn những sủng thú có tư chất từ 1★ đến 2★, nhưng đó cũng là một khởi đầu cần thiết."

Một vài học sinh thấp giọng thầm thì:

> "Chỉ có 30 Minh Tệ… mua được gì đâu chứ."

"Nhưng còn hơn không có gì. Nhà tao nghèo, cái này còn hơn cả ba tháng chi tiêu."

"Ai có mệnh luân cao còn được gia tộc tặng thú 4★, 5★, còn tụi mình…"

Không ai chú ý A Tân lúc nhận túi tiền. Hắn không nói lời nào, chỉ cúi đầu cảm ơn, rồi lặng lẽ bỏ túi.

---

Giờ học kết thúc. Trường học tan. Dòng người tỏa ra khắp phố.

A Tân đi bộ về một khu phố cũ kỹ ở vùng ven thành phố. Căn hộ nhỏ hắn ở thuê đã gần sáu năm, một gian nhà đơn sơ chỉ vừa đủ đặt giường, bàn và một kệ sách.

Mở cửa bước vào, hắn thở ra nhẹ một hơi, ngồi xuống cạnh bàn gỗ, đặt túi 30 Minh Tệ lên mặt bàn.

Không có chút cảm xúc.

Chỉ đơn giản là một ngày bình thường, một ngày như bao học sinh không có gì nổi bật khác đã trải qua – thức tỉnh mệnh luân 0★, nhận trợ cấp, chờ mua sủng thú 1★ vào hôm sau.

Hắn nhìn ra cửa sổ.

Bầu trời Lam Tinh vẫn xanh thẳm, lặng gió.

Nhưng đâu đó… giữa tận cùng yên tĩnh, dường như có một thứ gì đó vẫn đang ngủ say bên trong hắn, chờ thời điểm phù hợp để mở mắt.